Nguyên Thạch

Hoài niệm áo trắng xưa

Tôi về đây giữa quê hương hanh nắng.
Phượng nở thương vạt áo trắng trốn hè.
Trầm ngút ngàn lời nức nỡ tiếng ve.
Buồn não nuột như chuyến ghe ly biệt.
Đã lâu lắm mới về thăm Phan Thiết.
Kể từ ngày từ biệt áo chiến binh.
Thăm lối xưa hoài niệm lại chuyện tình.
Tà áo trắng cô nữ sinh trong trắng.
Ôi quê hương tã tơi ngàn cay đắng.
Nếu nơi đây vắng màu trắng tan trường.
Thì đời này ắt sẽ không dễ thương.
Đượm màu máu như phố phường cờ rũ.
...
Sáng vươn vai cúc trắng hương đơm nụ.
Chiều thướt tha vạt trắng điểm phố phường.
Xin cảm ơn tà áo trắng quê hương.
Đã khơi dậy người tôi thương năm cũ.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 27.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hoài niệm áo trắng xưa"